(Tặng Nguyễn Hải Phong)
Loạt bài về Bắc Kiều Phong
Trên con đường thành...Tiên Võ Tửu
Anh hùng tương ngộ...với chủ nhà (Sẽ viết)
Bí mật một bức thư tình (Sẽ viết)
Bắc Kiều Phong, nguyên phó bang chủ hội cái bang, là người có khí chất quật cường và chí tiến thủ vô cùng mạnh mẽ. Vì vậy mà năm lần bảy lượt đã lãnh đạo anh em trong bang nổi dậy để giành lấy chức bang chủ. Tuy nhiên do chưa hội đủ các điều kiện chính muồi nên đành ngậm ngùi chấp nhận chức danh phó bang chủ mà trong lòng không phục chút nào.
Ấy là cuộc đời và môn danh quý tính trên...Võ Lâm Truyền Kì. Còn đời thực, Bắc Kiều Phong có hỗn danh là Nguyễn Hải Phong, quê quán ở Thong - Thanh Tâm - Thanh Liêm - Hà Nam. Anh tất nhiên là sinh viên cùng khoa cùng lớp với chúng ta và cũng là một thành viên trong hội đồng cố vấn của chuyện tình nổi tiếng và bi kịch nhất thế kỉ 20
Nhắc đến Bắc Kiều Phong thì phải nhắc đến 2 thứ, đó là "Võ" và "Tửu". Chỉ cần thiếu một trong hai thứ này thì Bắc Kiều Phong sẽ không còn là Nguyễn Hải Phong nữa. Đối với anh, 2 thứ này hòa quyện với nhau làm một và không thể tách rời, hiện tại trình độ của anh đã đạt đến đẳng cấp ..."Tiên Võ Tửu (Tức là cà Võ và Tửu đều đạt mức tiên giới thượng thừa).
Ít ai ngờ được rằng, cách đây khoảng hơn 10 năm, lúc mới gia nhập bang ÉT VÊ, Bắc Kiều Phong trình độ không có gì đáng kể (nếu không muốn nói là tầm thường), chỉ vài ba chén là đã ngồi khóc tu tu và nói "cảm ơn" công ơn cha mẹ sinh thành và nuôi nấng cả buổi. Nếu như thời kì đó xếp chiếu uống rượu thì Bắc Kiều Phong phải ngồi dưới vuongtm mấy chiếu.
Nhưng ở đời mình không chịu khổ luyện thì tụt hậu so với thiên hạ là tất yếu. Vì vậy chỉ sau 1, 2 năm vuongtm giờ đây đã là hàng tôm tép so với Bắc Kiều Phong rồi (chỉ dăm bảy cốc là phải ra taxi về nhà theo phương...song song với mặt đất). Trên con đường khổ luyện thành Tiên Võ Tửu, Bắc Kiều Phong đã để lại cho hậu thế không biết bao nhiêu là giai thoại đầy chất hài và lãng mạn tới mức trở thành...Tiếu lâm giang hồ.
Nếu tập hợp tất cả các chuyện thì có thể in thành sách được, sau đây xin kể một số chuyện:
(Chuyện này có Văn Ngọc làm chứng hẳn hoi)
Môt hôm, sau khi tan cuộc "tửu đàm" với bạn bè tầm khoảng 10h đêm, Bắc Kiều Phong thấy trong người bức bối nên thả bộ hóng mát sau khu giảng đường trường SP I. Đang cố gắng tĩnh tâm thả bước, chợt Bắc Kiều Phong trong thấy một đôi tình nhân đang tâm sự dưới một gốc cây ven đường. Vốn đang bức bối giờ lại thấy thêm mấy cảnh...nóng trong người nữa nên Bắc Kiều Phong không kiềm chế nổi, đùng đùng nối cơn thịnh nộ, khổ nỗi thới đấy lại chưa có trà thảo mộc Dr.Thanh nên Bắc Kiều Phong đành phi thân đến xả giận vào cái cây cách đấy khoảng...mười mét.
Và thế là từ "Ngũ Trảo vồ xôi", "Đại kiềm Dương Mã" tới "Giáng Long Thập bát chưởng" được vận tới mười thành công lực trút xuống cái cây non yếu ớt tội nghiệp. Không những thế đi kèm với nó là những "ki..aaaa...", "yaaa....aaa", "hự hự .." được phát ra với công lực phải sánh ngang hàng với..kèn vuvuzela gây náo loạn World Cup 2010 của dân Nam Phi nhằm tăng thêm phần uy lực cho quyền cước.
Khổ thân đôi nọ, mới ngồi chưa ấm chỗ đã gặp phải tay anh hùng kiệt xuất trút giận tới mức kinh thiên động địa. Dù chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao cũng đành ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Thấy cơn giận đã hả, Bắc Kiều Phong thu chưởng về, hít dài một hơi khoan khoái rồi thư thái thả bộ tiếp. (hi vọng là ko gặp đôi nào nữa).
Tuyệt kĩ "Song phi" (Chuyện này có Chu Huy Hoàng làm chứng)
Số là một lần đang trong phòng trọ (trong ngõ cuối đường Dịch Vọng) phiêu diêu với cảm giác tiên tửu thì có 2 thằng cu nào đó đi ngang qua buông lời xiên xỏ. Đầu tiên thì cho qua, những ngẫm một lúc thấy cay quá nên Bắc Kiều Phong phi thân đuổi theo để xử 2 thằng ôn con láo toét. Lao ra khỏi ngõ, thấy hai thằng kia ở ngay trước mặt, Bắc Kiêu Phong phi thân lên cao, đồng thời tung cả hai chân, mỗi chân ngắm tới đầu một thằng mất dạy phóng tới....."Uỵch"...Bắc Kiều phong cảm giác đau tới mức tỉnh cả rượu...Gặp hai cao thủ chăng...Không phải, định thần kĩ lại thì hóa ra hai thằng bố láo kia phải ở cách xa Bắc Kiều Phong đến vài "con dao quăng". Hzm, thì ra do rượu nên có trục trặc trong vấn đề tính khoảng cách - nhân đây mình phát hiện ra một điều thú vị, có thể vì lí do này mà mấy ông thất tình hay uống rượu say - chắc để thấy gần người mình yêu hơn.
Tuy hơi tẽn tò với mấy cháu bé bên đường nhưng Phong cũng phủi mông đứng dậy là tấp tểnh ra về với niềm an ủi: Có lẽ cú song phi cũng đã thực hiện với kĩ thuật không chê vào đâu được.. .
(...Cười thắt ruột mất rồi Phong ạ...)
Chuyện thứ ba là chuyện.."Rắc"... không biết đặt tên là gì nhưng đại khái là Phong tung chưởng đánh vào cái cọc gỗ (Chuyện này cũng do Chu Huy Hoàng làm chứng):
Cũng trong một lần có xích mích ở đâu đó, Bắc Kiều Phong nén giận đi về nhà, nhưng càng nghĩ càng không chịu được, thân mang bao tuyệt kĩ ấy thế mà phải chịu ấm ức trong lòng. Đúng lúc cơn giận lên cao đến đỉnh điểm thì Bắc Kiều Phong nhìn thấy cái cọc gỗ dây phơi áo quần trước nhà; Thế là với 12 thành công lực, Bắc Kiều Phong tống một chưởng vào nó...."Rắc"...Cái cọc gỗ vẫn đứng trơ trơ. Lạ!. Theo lí thuyết thì với một chưởng như vậy cái cọc gỗ chắc chắn phải gãy rồi, đằng này...(chắc gỗ quý ngàn năm).
Tuy thấy lạ, nhưng Bắc Kiều Phong vẫn quyết định tung một chưởng nữa, lần này thì...tay không nhấc lên nổi, Ôi thôi... Hóa ra ngón tay giữa đã gãy từ lúc nãy rồi.
Kết cục thì khỏi phải nói cũng biết, Bắc Kiều Phong xuất viện với bàn tay xuất huyết sưng vù được băng trắng toát.
TB: Hóa ra lên tiên rồi mà thi thoảng vẫn cần tới bệnh viện. Thôi giữ mình thôi
Chuyện thứ tư là chuyện va quệt giao thông trên đường, tuy không liên quan tới Võ nhưng lại liên quan tới Tửu nên cũng kể ra đây(Chuyện này có Hà Anh và Trần Văn Bạch làm chứng)
Cuối cùng thì vẫn là rượu, rượu mang lại nhiều niềm vui và cả những chuyện cười ra nước mắt.
Sau một lần họp mặt với anh em, Bắc Kiều Phong lên xe dẫn đầu đoàn ra về, theo sau là Hà Anh và Trần Văn Bạch, qua ngã tư (Hình như là ngã tư Cầu Giấy), có một đôi trai gái vượt lên...Xoẹt.......Phong bị ngã đánh rầm giữa phố. Đi sau thấy Phong chỉ theo đôi nọ mắng nhiếc thậm tệ, Hà Anh và Bạch tăng tốc đuổi theo chặn lại vì tội gây tai nạn giao thông rồi bỏ chạy.
Đôi trai gái nọ bị chặn lại thì phát hoảng, ấp a ấp úng thanh minh với Hà Anh: "Em có làm gì anh ấy đâu".
"Chờ đấy rồi biết", Ông Hà Anh với Bạch sừng sộ.
Lúc này thì Bắc Kiều Phong cũng đã dựng xe dậy và đuổi kịp. Hắn ta xuống xe phi tới chỗ đôi trai gái nọ, chỉ mặt tố cáo vói bọn Hà Anh và Bạch giọng đầy oan ức: "Tại bọn nó...chạy nhanh quá làm tao ngã"
............Ngao ngán! .................
Chuyện thứ năm là... Thôi, cười nhiều quá, chết mất!... tạm dừng đây đã Phong ạ. Hôm nào rỗi lại kể...
Loạt bài về Bắc Kiều Phong
Trên con đường thành...Tiên Võ Tửu
Anh hùng tương ngộ...với chủ nhà (Sẽ viết)
Bí mật một bức thư tình (Sẽ viết)
Bắc Kiều Phong, nguyên phó bang chủ hội cái bang, là người có khí chất quật cường và chí tiến thủ vô cùng mạnh mẽ. Vì vậy mà năm lần bảy lượt đã lãnh đạo anh em trong bang nổi dậy để giành lấy chức bang chủ. Tuy nhiên do chưa hội đủ các điều kiện chính muồi nên đành ngậm ngùi chấp nhận chức danh phó bang chủ mà trong lòng không phục chút nào.
Ấy là cuộc đời và môn danh quý tính trên...Võ Lâm Truyền Kì. Còn đời thực, Bắc Kiều Phong có hỗn danh là Nguyễn Hải Phong, quê quán ở Thong - Thanh Tâm - Thanh Liêm - Hà Nam. Anh tất nhiên là sinh viên cùng khoa cùng lớp với chúng ta và cũng là một thành viên trong hội đồng cố vấn của chuyện tình nổi tiếng và bi kịch nhất thế kỉ 20
Nhắc đến Bắc Kiều Phong thì phải nhắc đến 2 thứ, đó là "Võ" và "Tửu". Chỉ cần thiếu một trong hai thứ này thì Bắc Kiều Phong sẽ không còn là Nguyễn Hải Phong nữa. Đối với anh, 2 thứ này hòa quyện với nhau làm một và không thể tách rời, hiện tại trình độ của anh đã đạt đến đẳng cấp ..."Tiên Võ Tửu (Tức là cà Võ và Tửu đều đạt mức tiên giới thượng thừa).
Ít ai ngờ được rằng, cách đây khoảng hơn 10 năm, lúc mới gia nhập bang ÉT VÊ, Bắc Kiều Phong trình độ không có gì đáng kể (nếu không muốn nói là tầm thường), chỉ vài ba chén là đã ngồi khóc tu tu và nói "cảm ơn" công ơn cha mẹ sinh thành và nuôi nấng cả buổi. Nếu như thời kì đó xếp chiếu uống rượu thì Bắc Kiều Phong phải ngồi dưới vuongtm mấy chiếu.
Nhưng ở đời mình không chịu khổ luyện thì tụt hậu so với thiên hạ là tất yếu. Vì vậy chỉ sau 1, 2 năm vuongtm giờ đây đã là hàng tôm tép so với Bắc Kiều Phong rồi (chỉ dăm bảy cốc là phải ra taxi về nhà theo phương...song song với mặt đất). Trên con đường khổ luyện thành Tiên Võ Tửu, Bắc Kiều Phong đã để lại cho hậu thế không biết bao nhiêu là giai thoại đầy chất hài và lãng mạn tới mức trở thành...Tiếu lâm giang hồ.
Nếu tập hợp tất cả các chuyện thì có thể in thành sách được, sau đây xin kể một số chuyện:
(Chuyện này có Văn Ngọc làm chứng hẳn hoi)
Môt hôm, sau khi tan cuộc "tửu đàm" với bạn bè tầm khoảng 10h đêm, Bắc Kiều Phong thấy trong người bức bối nên thả bộ hóng mát sau khu giảng đường trường SP I. Đang cố gắng tĩnh tâm thả bước, chợt Bắc Kiều Phong trong thấy một đôi tình nhân đang tâm sự dưới một gốc cây ven đường. Vốn đang bức bối giờ lại thấy thêm mấy cảnh...nóng trong người nữa nên Bắc Kiều Phong không kiềm chế nổi, đùng đùng nối cơn thịnh nộ, khổ nỗi thới đấy lại chưa có trà thảo mộc Dr.Thanh nên Bắc Kiều Phong đành phi thân đến xả giận vào cái cây cách đấy khoảng...mười mét.
Và thế là từ "Ngũ Trảo vồ xôi", "Đại kiềm Dương Mã" tới "Giáng Long Thập bát chưởng" được vận tới mười thành công lực trút xuống cái cây non yếu ớt tội nghiệp. Không những thế đi kèm với nó là những "ki..aaaa...", "yaaa....aaa", "hự hự .." được phát ra với công lực phải sánh ngang hàng với..kèn vuvuzela gây náo loạn World Cup 2010 của dân Nam Phi nhằm tăng thêm phần uy lực cho quyền cước.
Khổ thân đôi nọ, mới ngồi chưa ấm chỗ đã gặp phải tay anh hùng kiệt xuất trút giận tới mức kinh thiên động địa. Dù chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao cũng đành ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Thấy cơn giận đã hả, Bắc Kiều Phong thu chưởng về, hít dài một hơi khoan khoái rồi thư thái thả bộ tiếp. (hi vọng là ko gặp đôi nào nữa).
Tuyệt kĩ "Song phi" (Chuyện này có Chu Huy Hoàng làm chứng)
Số là một lần đang trong phòng trọ (trong ngõ cuối đường Dịch Vọng) phiêu diêu với cảm giác tiên tửu thì có 2 thằng cu nào đó đi ngang qua buông lời xiên xỏ. Đầu tiên thì cho qua, những ngẫm một lúc thấy cay quá nên Bắc Kiều Phong phi thân đuổi theo để xử 2 thằng ôn con láo toét. Lao ra khỏi ngõ, thấy hai thằng kia ở ngay trước mặt, Bắc Kiêu Phong phi thân lên cao, đồng thời tung cả hai chân, mỗi chân ngắm tới đầu một thằng mất dạy phóng tới....."Uỵch"...Bắc Kiều phong cảm giác đau tới mức tỉnh cả rượu...Gặp hai cao thủ chăng...Không phải, định thần kĩ lại thì hóa ra hai thằng bố láo kia phải ở cách xa Bắc Kiều Phong đến vài "con dao quăng". Hzm, thì ra do rượu nên có trục trặc trong vấn đề tính khoảng cách - nhân đây mình phát hiện ra một điều thú vị, có thể vì lí do này mà mấy ông thất tình hay uống rượu say - chắc để thấy gần người mình yêu hơn.
Tuy hơi tẽn tò với mấy cháu bé bên đường nhưng Phong cũng phủi mông đứng dậy là tấp tểnh ra về với niềm an ủi: Có lẽ cú song phi cũng đã thực hiện với kĩ thuật không chê vào đâu được.. .
(...Cười thắt ruột mất rồi Phong ạ...)
Chuyện thứ ba là chuyện.."Rắc"... không biết đặt tên là gì nhưng đại khái là Phong tung chưởng đánh vào cái cọc gỗ (Chuyện này cũng do Chu Huy Hoàng làm chứng):
Cũng trong một lần có xích mích ở đâu đó, Bắc Kiều Phong nén giận đi về nhà, nhưng càng nghĩ càng không chịu được, thân mang bao tuyệt kĩ ấy thế mà phải chịu ấm ức trong lòng. Đúng lúc cơn giận lên cao đến đỉnh điểm thì Bắc Kiều Phong nhìn thấy cái cọc gỗ dây phơi áo quần trước nhà; Thế là với 12 thành công lực, Bắc Kiều Phong tống một chưởng vào nó...."Rắc"...Cái cọc gỗ vẫn đứng trơ trơ. Lạ!. Theo lí thuyết thì với một chưởng như vậy cái cọc gỗ chắc chắn phải gãy rồi, đằng này...(chắc gỗ quý ngàn năm).
Tuy thấy lạ, nhưng Bắc Kiều Phong vẫn quyết định tung một chưởng nữa, lần này thì...tay không nhấc lên nổi, Ôi thôi... Hóa ra ngón tay giữa đã gãy từ lúc nãy rồi.
Kết cục thì khỏi phải nói cũng biết, Bắc Kiều Phong xuất viện với bàn tay xuất huyết sưng vù được băng trắng toát.
TB: Hóa ra lên tiên rồi mà thi thoảng vẫn cần tới bệnh viện. Thôi giữ mình thôi
Chuyện thứ tư là chuyện va quệt giao thông trên đường, tuy không liên quan tới Võ nhưng lại liên quan tới Tửu nên cũng kể ra đây(Chuyện này có Hà Anh và Trần Văn Bạch làm chứng)
Cuối cùng thì vẫn là rượu, rượu mang lại nhiều niềm vui và cả những chuyện cười ra nước mắt.
Sau một lần họp mặt với anh em, Bắc Kiều Phong lên xe dẫn đầu đoàn ra về, theo sau là Hà Anh và Trần Văn Bạch, qua ngã tư (Hình như là ngã tư Cầu Giấy), có một đôi trai gái vượt lên...Xoẹt.......Phong bị ngã đánh rầm giữa phố. Đi sau thấy Phong chỉ theo đôi nọ mắng nhiếc thậm tệ, Hà Anh và Bạch tăng tốc đuổi theo chặn lại vì tội gây tai nạn giao thông rồi bỏ chạy.
Đôi trai gái nọ bị chặn lại thì phát hoảng, ấp a ấp úng thanh minh với Hà Anh: "Em có làm gì anh ấy đâu".
"Chờ đấy rồi biết", Ông Hà Anh với Bạch sừng sộ.
Lúc này thì Bắc Kiều Phong cũng đã dựng xe dậy và đuổi kịp. Hắn ta xuống xe phi tới chỗ đôi trai gái nọ, chỉ mặt tố cáo vói bọn Hà Anh và Bạch giọng đầy oan ức: "Tại bọn nó...chạy nhanh quá làm tao ngã"
............Ngao ngán! .................
Chuyện thứ năm là... Thôi, cười nhiều quá, chết mất!... tạm dừng đây đã Phong ạ. Hôm nào rỗi lại kể...
ka ka
Trả lờiXóa