(Dành tặng bạn Đoàn và Hội Đồng Cố Vấn)
Chuyện này kể ra để anh em ôn kỉ niệm thời sinh viên, không phải bêu riếu đâu Đoàn nhé, vì dẫu sao thì mọi người đều kể lại trong các trận bia hết cả rồi.
Có gì ko phù hợp, nhắn để tớ sửa.
Tình yêu thời sinh viên luôn là chuyện xưa nay giờ đầy chất văn lãng mạn và cũng rất bi hài - Đoàn lớp trưởng của chúng ta cũng không phải là ngoại lệ.
Bây giờ kể chuyện tình yêu thứ một của Đoàn - tất nhiên Đoàn là nhân vật chính - nhưng nếu không có anh em tham gia thì cũng không thể có một giai thoại đầy chất sống thế này được, chuyện này vốn dĩ là một bí mật, nhưng đến thời điểm này thì không cần giữ nữa, hai nhân vật chính đều đã có gia đình hạnh phúc riêng , phần mọi người cũng đã biết nên quyết định viết ra để nhắc lại kỉ niệm.
Cả lớp không ai nói cũng biết, tự dưng Đoàn bắt đầu đổ xiêu đổ vẹo NAB - Anh em vẫn gọi thế để phân biệt với Vũ Ngọc Anh - sau vụ thi đấu cầu lông của khoa( Sau này Đoàn công nhận không hiểu sao lúc đánh cầu lông cùng NAB thấy... xinh thế!).
Không như bây giờ, thời đó ông Đoàn nhà ta tuy thân làm lớp trưởng, cũng nói năng hò hét mồm cũng to như chậu, thi thoảng lại còn khoe "Hồi cấp III, có em mượn sách tao về in dấu môi lên đó để... tỏ tình. Nhưng mãi ko thấy nói gì...".( Đến khi được nói cho biết con gái sau khi tô son thường lấy một tờ giấy ngậm một cái cho mọng hơn - chắc nàng tiện tay - thì mới vỡ lẽ ra, mặt dài như bơm vì tưởng bở. ... đến thế là cùng!) ; Nhưng thực tế thì cũng thuộc hạng...nhát gái. Cho nên sau một thời gian bối rối, không biết làm ăn thế nào đành quyết định cầu viện anh em giúp đỡ.
Tất nhiên là bạn bè ủng hộ cả hai tay hai chân, Tình yêu của bạn mình mà, chuyện lớn chứ nhỏ đâu, và...
Chiến dịch bắt đầu...
Hội đồng cố vấn được thành lập gồm hơn chục thằng bạn. Điều đặc biệt là đến 99,99% thành viên hội đồng (ngoại trừ Hà Anh) chưa yêu bao giờ, hoặc có tỏ tình thì cũng về nhà đốt đèn ngồi cả đêm suy nghĩ tìm câu trả lời cho một câu hỏi kinh điển..."Tại sao mình thất bại ?" (vụ này hỏi Lê Thái).
Căn cứ chỉ huy đương nhiên đặt tại phòng trọ của Vượng, Van Đam, V.Ngọc và Hoàng Tuyển.
Thực ra khi bắt đầu cũng có một số nghi ngại, lí do là vì đầu năm vô tình Chu Huy Hoàng có nhìn thấy một "địch thủ" nào đó đi Suzuki Viva chở NAB đi học. Cũng vì vậy, để chắc ăn, trước khi bắt đầu anh em quyết định thăm dò mấy cô bạn thân của NAB: Minh, Ngọc, Xuyến xem thực hư ra sao?
Khi biết chuyện, 3 "bà" này còn hết sức vun vào( hzm,... tai hại!, Xem ra nhạc sĩ Ngọc Lễ có lý khi thốt ra:"Đừng nghe những gì con gái nói...").
Phù, vậy ngon rồi, bạn thân còn ủng hộ thì còn lí do gì nữa để chần chừ. Vậy là Đoàn yên tâm vào cuộc.
Không ai bảo ai, nếu có cơ hội anh em đều hết sức tạo điều kiện để Đoàn tiếp xúc với NAB.
Hà Anh tuyên bố cho phép sử dụng con "Dream II" làm xe công vụ, phục vụ công tác chiến đấu, Đoàn có thể sử dụng tùy ý. Nói chung anh em đều hết lòng góp công góp sức cả, không thể kể hết được.
Xin kể ra đây 1 vụ điển hình, vụ này cu Đoàn chưa biết, phải kể ra để hôm nào tính công với cu mới được:
Ở lớp, sau khi biết NAB đang theo học tiếng anh ở trung tâm ngay sau tòa nhà HITC, ngay chỗ trọ. Chiều hôm sau mình đã "vô tình" gặp NAB ở cổng vào trung tâm, sau một hồi "ngạc nhiên và mừng rỡ" chào hỏi, mình đưa ra một lý do vô cùng chính đáng và không thể chối từ, đó là để nghị NAB mang xe đạp vào nhà mình để, tối về lấy xe... cho dễ, đỡ mất thời gian. Ngon, đồng ý cái rụp (Ai chẳng biết cu Đoàn ăn nhờ ở độ nhà mình cả hàng tháng trời - tới mức hết cả tiền mua gạo - Nhỉ, bạn Đoàn nhỉ?).
Vậy là chiều nào NAB đi học đều gặp mặt Cu Đoàn nhà ta ở đấy...
Có điều, mãi chả thấy xi nhê gì, cu Đoàn quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mời đi ăn cơm bụi , rủ đánh cầu lông, nhìn trộm dăm ba cái,... - nói chung là tấn công với vũ khí hết sức thô sơ và... mộc mạc, còn mục tiêu thì cứ...bình chân như vại, chẳng thấy dấu hiệu thương vong gì cả.!
Sau cả tháng trời tình hình có vẻ không khả khẩm gì hơn, xem ra mọi việc không tiến triển lắm. Vì thế một cuộc họp bất thường đã được tổ chức, thành phần bao gồm tất cả hội đồng cố vấn nhằm phân tích tình hình, rút kinh nghiệp và chuẩn bị phương hướng mới - Phải nói đây là cuộc họp vui nhất trong đời tôi tính đến bây giờ.
Hà Anh chủ chi chính, anh em góp tiền để mua bia cỏ, lòng lợn (đồ ăn chính)... thời đó Hà Anh là đứa giàu nhất bọn nên thường lãnh trách nhiệm chi chính.
Cuộc họp diễn ra vô cùng sôi nổi ( chắc chắn ác liệt hơn vụ ĐB Quốc hội thảo luận về đường sắt cao tốc năm 2010 nhiều), "Hội đồng cố vấn" đã tranh luận kịch liệt về việc "khi một người không thích mình có nên tiếp tục tán không?".
Có hai quan điểm đưa ra:
Một: "mặt lì xông tới" tán bằng đổ thì thôi, cứ phải nói ra, "Không người đàn bà nào bóp cổ người đàn ông tỏ tình với mình cả" - Đứng đầu quan điểm này tất nhiên là Lê Thái - vốn dạn dày kinh nghiệm tỉnh tò từ thời cấp III nhưng chưa thành công lấy một lần - ủng hộ cũng có vài chú nhưng giờ không nhớ được ông nào nữa.
Hai: "Dừng lại, không nên cố đấm ăn xôi làm gì", ủng hộ quan điểm này có Chu Huy Hoàng, Cu Van Đam và mình cùng một số tên nữa.
(Sau này thực tế đã chứng minh là cả hai quan điểm này ... đều đúng cả. Khi Lê Thái cưa Hạnh, 10 thằng thì 11 thằng nói kiểu gì cũng phải họp rút kinh nghiệm, ấy thế mà đổ thật (giờ con to rồi), may mà hồi đấy anh em đã có thêm chút kinh nghiệm trường đời nên không thề thốt gì ko thì... gay go quả nho với Lê Thái).
Trở lại cuộc họp, cãi nhau đến 3 bốn đợt bia, mệt lử vẫn bất phân thắng bại thì cuộc họp đột ngột chuyển hướng sang một tình huống mới, không biết ông nào tiết lộ tin hiện tại NAB đang kết nghĩa anh em với ông Mai Hồng Quân.
Hơ... Láo,... láo quá. Rứa là không được. Anh em kết nghĩa cái gì, có mà...thì có. Vụ này không giải quyết...dân nó khinh. Hội đồng nhất loạt lên tiếng
Hà Anh hùng hổ tuyên bố: phải mời thằng Quân sang đây nói chuyện, "ba mặt một nhời xem nó nói gì", hội đồng nhất trí tán thưởng, tưởng đùa ai dè ông Hà Anh nhảy khỏi gường phi xe đến nhà thằng Quân thật.!
Sau khi Mai Hồng Quân được chở đến và sau khi "3 mặt một nhời" hết sức lịch sự ( Hà Anh - bí thư lớp - đại diện anh em nói chuyện, còn nhân vật chính thì ngồi xếp bằng kiểu...Như Lai Phật Tổ có điều hai mắt cụp xuống, tay mân mê cốc bia đầy...bối rối - Cái này tả thật ko phóng đại chút nào), ông Quân nhỏ nhẹ tuyên bố việc kết nghĩa chỉ là bình thường, không hề có ý định gì.
May mà Mai Hồng Quân không có ý định gì hoặc giả có nhưng mà khôn, giấu nhẹm. Không thì hôm đó chắc chết!
Phù, hoan hô! Hòa bình đã lập lại ở Kosovo, nụ cười đã trở về trên khuôn mặt đực như ngỗng ... của bạn Đoàn. !
Nâng ly!
Nhân tiện hỏi luôn vụ "Suzuki Viva" thực hư thế nào, sau khi làm cốc bia "đồng chí" Quân tuyên bố, "50/50 thôi, chưa chắc chắn gì. Địch thủ kia cũng đang... tán". Đoàn cười càng tươi...
(Sau này khi mọi chuyện đâu vào đấy mới biết thằng này uống bia xong nhắm mắt nói bừa chả biết tí tẹo gì về... "mộng đời" cả, chiến lược sai lầm, tiến công thất bại thê thảm chỉ vì cái tin tình báo vịt nhựa vớ vẩn này - Vụ này Mai Hồng Quân vẫn chưa tổ chức xin lỗi bạn Đoàn và anh em - Cay đắng, vì thực ra địch thủ đã chiếm đồn ngót nghét 3 năm có lẻ rồi, từ thời còn học cấp 3...Đau!).
Vậy là đã rõ, đã có đủ căn cứ để hội đồng biểu quyết tán thành thông qua tiếp tục chiến dịch với hướng tấn công trực diện, mạnh mẽ hơn!
Và đây cũng là nguồn cơn xuất nhiện nhiều tình huống oái oăm và lãng mạn như... phim, nhưng chân thành giữa những người bạn.
TB: Sau chiến dịch này, anh em kể cả trong hội đồng cố vấn cưa cẩm em nào thì đều ỉm đi, giấu nhẹm, lặng lẽ tiến công, không có cố vấn cố viếc gì cả
P2 - Thám tử tài ba bất đắc dĩ
Chuyện này kể ra để anh em ôn kỉ niệm thời sinh viên, không phải bêu riếu đâu Đoàn nhé, vì dẫu sao thì mọi người đều kể lại trong các trận bia hết cả rồi.
Có gì ko phù hợp, nhắn để tớ sửa.
Tình yêu thời sinh viên luôn là chuyện xưa nay giờ đầy chất văn lãng mạn và cũng rất bi hài - Đoàn lớp trưởng của chúng ta cũng không phải là ngoại lệ.
Bây giờ kể chuyện tình yêu thứ một của Đoàn - tất nhiên Đoàn là nhân vật chính - nhưng nếu không có anh em tham gia thì cũng không thể có một giai thoại đầy chất sống thế này được, chuyện này vốn dĩ là một bí mật, nhưng đến thời điểm này thì không cần giữ nữa, hai nhân vật chính đều đã có gia đình hạnh phúc riêng , phần mọi người cũng đã biết nên quyết định viết ra để nhắc lại kỉ niệm.
Cả lớp không ai nói cũng biết, tự dưng Đoàn bắt đầu đổ xiêu đổ vẹo NAB - Anh em vẫn gọi thế để phân biệt với Vũ Ngọc Anh - sau vụ thi đấu cầu lông của khoa( Sau này Đoàn công nhận không hiểu sao lúc đánh cầu lông cùng NAB thấy... xinh thế!).
Không như bây giờ, thời đó ông Đoàn nhà ta tuy thân làm lớp trưởng, cũng nói năng hò hét mồm cũng to như chậu, thi thoảng lại còn khoe "Hồi cấp III, có em mượn sách tao về in dấu môi lên đó để... tỏ tình. Nhưng mãi ko thấy nói gì...".( Đến khi được nói cho biết con gái sau khi tô son thường lấy một tờ giấy ngậm một cái cho mọng hơn - chắc nàng tiện tay - thì mới vỡ lẽ ra, mặt dài như bơm vì tưởng bở. ... đến thế là cùng!) ; Nhưng thực tế thì cũng thuộc hạng...nhát gái. Cho nên sau một thời gian bối rối, không biết làm ăn thế nào đành quyết định cầu viện anh em giúp đỡ.
Tất nhiên là bạn bè ủng hộ cả hai tay hai chân, Tình yêu của bạn mình mà, chuyện lớn chứ nhỏ đâu, và...
Chiến dịch bắt đầu...
Hội đồng cố vấn được thành lập gồm hơn chục thằng bạn. Điều đặc biệt là đến 99,99% thành viên hội đồng (ngoại trừ Hà Anh) chưa yêu bao giờ, hoặc có tỏ tình thì cũng về nhà đốt đèn ngồi cả đêm suy nghĩ tìm câu trả lời cho một câu hỏi kinh điển..."Tại sao mình thất bại ?" (vụ này hỏi Lê Thái).
Căn cứ chỉ huy đương nhiên đặt tại phòng trọ của Vượng, Van Đam, V.Ngọc và Hoàng Tuyển.
Thực ra khi bắt đầu cũng có một số nghi ngại, lí do là vì đầu năm vô tình Chu Huy Hoàng có nhìn thấy một "địch thủ" nào đó đi Suzuki Viva chở NAB đi học. Cũng vì vậy, để chắc ăn, trước khi bắt đầu anh em quyết định thăm dò mấy cô bạn thân của NAB: Minh, Ngọc, Xuyến xem thực hư ra sao?
Khi biết chuyện, 3 "bà" này còn hết sức vun vào( hzm,... tai hại!, Xem ra nhạc sĩ Ngọc Lễ có lý khi thốt ra:"Đừng nghe những gì con gái nói...").
Phù, vậy ngon rồi, bạn thân còn ủng hộ thì còn lí do gì nữa để chần chừ. Vậy là Đoàn yên tâm vào cuộc.
Không ai bảo ai, nếu có cơ hội anh em đều hết sức tạo điều kiện để Đoàn tiếp xúc với NAB.
Hà Anh tuyên bố cho phép sử dụng con "Dream II" làm xe công vụ, phục vụ công tác chiến đấu, Đoàn có thể sử dụng tùy ý. Nói chung anh em đều hết lòng góp công góp sức cả, không thể kể hết được.
Xin kể ra đây 1 vụ điển hình, vụ này cu Đoàn chưa biết, phải kể ra để hôm nào tính công với cu mới được:
Ở lớp, sau khi biết NAB đang theo học tiếng anh ở trung tâm ngay sau tòa nhà HITC, ngay chỗ trọ. Chiều hôm sau mình đã "vô tình" gặp NAB ở cổng vào trung tâm, sau một hồi "ngạc nhiên và mừng rỡ" chào hỏi, mình đưa ra một lý do vô cùng chính đáng và không thể chối từ, đó là để nghị NAB mang xe đạp vào nhà mình để, tối về lấy xe... cho dễ, đỡ mất thời gian. Ngon, đồng ý cái rụp (Ai chẳng biết cu Đoàn ăn nhờ ở độ nhà mình cả hàng tháng trời - tới mức hết cả tiền mua gạo - Nhỉ, bạn Đoàn nhỉ?).
Vậy là chiều nào NAB đi học đều gặp mặt Cu Đoàn nhà ta ở đấy...
Có điều, mãi chả thấy xi nhê gì, cu Đoàn quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mời đi ăn cơm bụi , rủ đánh cầu lông, nhìn trộm dăm ba cái,... - nói chung là tấn công với vũ khí hết sức thô sơ và... mộc mạc, còn mục tiêu thì cứ...bình chân như vại, chẳng thấy dấu hiệu thương vong gì cả.!
Sau cả tháng trời tình hình có vẻ không khả khẩm gì hơn, xem ra mọi việc không tiến triển lắm. Vì thế một cuộc họp bất thường đã được tổ chức, thành phần bao gồm tất cả hội đồng cố vấn nhằm phân tích tình hình, rút kinh nghiệp và chuẩn bị phương hướng mới - Phải nói đây là cuộc họp vui nhất trong đời tôi tính đến bây giờ.
Hà Anh chủ chi chính, anh em góp tiền để mua bia cỏ, lòng lợn (đồ ăn chính)... thời đó Hà Anh là đứa giàu nhất bọn nên thường lãnh trách nhiệm chi chính.
Cuộc họp diễn ra vô cùng sôi nổi ( chắc chắn ác liệt hơn vụ ĐB Quốc hội thảo luận về đường sắt cao tốc năm 2010 nhiều), "Hội đồng cố vấn" đã tranh luận kịch liệt về việc "khi một người không thích mình có nên tiếp tục tán không?".
Có hai quan điểm đưa ra:
Một: "mặt lì xông tới" tán bằng đổ thì thôi, cứ phải nói ra, "Không người đàn bà nào bóp cổ người đàn ông tỏ tình với mình cả" - Đứng đầu quan điểm này tất nhiên là Lê Thái - vốn dạn dày kinh nghiệm tỉnh tò từ thời cấp III nhưng chưa thành công lấy một lần - ủng hộ cũng có vài chú nhưng giờ không nhớ được ông nào nữa.
Hai: "Dừng lại, không nên cố đấm ăn xôi làm gì", ủng hộ quan điểm này có Chu Huy Hoàng, Cu Van Đam và mình cùng một số tên nữa.
(Sau này thực tế đã chứng minh là cả hai quan điểm này ... đều đúng cả. Khi Lê Thái cưa Hạnh, 10 thằng thì 11 thằng nói kiểu gì cũng phải họp rút kinh nghiệm, ấy thế mà đổ thật (giờ con to rồi), may mà hồi đấy anh em đã có thêm chút kinh nghiệm trường đời nên không thề thốt gì ko thì... gay go quả nho với Lê Thái).
Trở lại cuộc họp, cãi nhau đến 3 bốn đợt bia, mệt lử vẫn bất phân thắng bại thì cuộc họp đột ngột chuyển hướng sang một tình huống mới, không biết ông nào tiết lộ tin hiện tại NAB đang kết nghĩa anh em với ông Mai Hồng Quân.
Hơ... Láo,... láo quá. Rứa là không được. Anh em kết nghĩa cái gì, có mà...thì có. Vụ này không giải quyết...dân nó khinh. Hội đồng nhất loạt lên tiếng
Hà Anh hùng hổ tuyên bố: phải mời thằng Quân sang đây nói chuyện, "ba mặt một nhời xem nó nói gì", hội đồng nhất trí tán thưởng, tưởng đùa ai dè ông Hà Anh nhảy khỏi gường phi xe đến nhà thằng Quân thật.!
Sau khi Mai Hồng Quân được chở đến và sau khi "3 mặt một nhời" hết sức lịch sự ( Hà Anh - bí thư lớp - đại diện anh em nói chuyện, còn nhân vật chính thì ngồi xếp bằng kiểu...Như Lai Phật Tổ có điều hai mắt cụp xuống, tay mân mê cốc bia đầy...bối rối - Cái này tả thật ko phóng đại chút nào), ông Quân nhỏ nhẹ tuyên bố việc kết nghĩa chỉ là bình thường, không hề có ý định gì.
May mà Mai Hồng Quân không có ý định gì hoặc giả có nhưng mà khôn, giấu nhẹm. Không thì hôm đó chắc chết!
Phù, hoan hô! Hòa bình đã lập lại ở Kosovo, nụ cười đã trở về trên khuôn mặt đực như ngỗng ... của bạn Đoàn. !
Nâng ly!
Nhân tiện hỏi luôn vụ "Suzuki Viva" thực hư thế nào, sau khi làm cốc bia "đồng chí" Quân tuyên bố, "50/50 thôi, chưa chắc chắn gì. Địch thủ kia cũng đang... tán". Đoàn cười càng tươi...
(Sau này khi mọi chuyện đâu vào đấy mới biết thằng này uống bia xong nhắm mắt nói bừa chả biết tí tẹo gì về... "mộng đời" cả, chiến lược sai lầm, tiến công thất bại thê thảm chỉ vì cái tin tình báo vịt nhựa vớ vẩn này - Vụ này Mai Hồng Quân vẫn chưa tổ chức xin lỗi bạn Đoàn và anh em - Cay đắng, vì thực ra địch thủ đã chiếm đồn ngót nghét 3 năm có lẻ rồi, từ thời còn học cấp 3...Đau!).
Vậy là đã rõ, đã có đủ căn cứ để hội đồng biểu quyết tán thành thông qua tiếp tục chiến dịch với hướng tấn công trực diện, mạnh mẽ hơn!
Và đây cũng là nguồn cơn xuất nhiện nhiều tình huống oái oăm và lãng mạn như... phim, nhưng chân thành giữa những người bạn.
TB: Sau chiến dịch này, anh em kể cả trong hội đồng cố vấn cưa cẩm em nào thì đều ỉm đi, giấu nhẹm, lặng lẽ tiến công, không có cố vấn cố viếc gì cả
P2 - Thám tử tài ba bất đắc dĩ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét